支持模糊查询,支持通配符和拼音查询,帮助。
谄媚。
引《礼记·曲礼上》“礼不妄説人” 汉•郑玄 注:“为近佞媚也。”《北史·拓拔徽传》:“徽 性佞媚,善自取容。”五代 王定保 《唐摭言·怨怒》:“今人无礼,多涉於佞媚,不全於仁义。”
nìng mèi ㄋㄧㄥˋ ㄇㄟˋ
佞媚
谄媚。《礼记·曲礼上》“礼不妄说人” 汉 郑玄 注:“为近佞媚也。”《北史·拓跋徽传》:“ 徽 性佞媚,善自取容。” 五代 王定保 《唐摭言·怨怒》:“今人无礼,多涉於佞媚,不全於仁义。”
佞 [ nìng ] 1. 有才智,旧时谦称。 如 不佞。 2. 善辩,巧言谄媚。 如 佞人(有口才而不正派的人)。佞幸(以谄媚而得宠幸)。佞史(为讨好当权者而歪曲篡改事实的历史)。佞臣。奸佞。 [更多解释]
媚 [ mèi ] 1. 谄,逢迎。 如 媚外。媚世(迎合世俗)。媚眼。媚惑。媚态。谄媚。献媚。奴颜媚骨。 2. 美好,可爱。 如 媚景。明媚。秀媚。妩媚。娇媚。 3. 喜爱。 如 “我既媚君姿,君亦悦我颜。” [更多解释]
wǔ mèi
míng mèi
mèi sú
róu mèi
chăn mèi
xiàn mèi
jiāo mèi
mèi yăn
hú mèi
mèi wài
jiān nìng
yāo mèi
mèi xiào
nìng chén
mèi tài
xiù mèi
mèi qì
nìng rén
mèi gǔ
chán nìng
nìng āi
nìng biàn
nìng chăn
nìng dào
nìng duì
nìng è
nìng fó
nìng gěi
nìng huá
nìng huì
nìng huò
nìng kǒu
nìng lù
nìng mèi
nìng mín
nìng qiăo
nìng róu
nìng sè
nìng shé
nìng shǐ
nìng shuō
nìng sòng
nìng tuì
nìng xiăn
nìng xiào
nìng xié
nìng xìng
nìng yán
nìng yù
nìng yú
nìng zhī
bēi nìng
biàn nìng
bǐ nìng
bì nìng
bù nìng
chăn nìng
fán nìng
佞媚的拼音是:nìng mèi点击 图标播放佞媚的发音。
佞媚的意思是:谄媚。