支持模糊查询,支持通配符和拼音查询,帮助。
高声吟诵。
引《红楼梦》第二五回:“可巧 王夫人 见 贾环 下了学,便命他来抄个《金刚咒》唪诵唪诵。”清•采蘅子 《虫鸣漫录》卷一:“手摇铃鐸,唪诵不輟。”
唪 [ fěng ] 1. 大声吟诵。 如 唪经(佛教徒或道教徒高声念经)。 [更多解释]
诵 [ sòng ] 1. 用有高低抑扬的腔调念。 如 诵读。背诵。诵诗。 2. 称述,述说。 如 “王之为都者,臣知五人焉,知其罪者,惟孔距心,为王诵之”。 3. 诗歌。 如 作诵(作诗)。 4. 怨谤。 [更多解释]
fěng sòng
fèng sòng
lăng sòng
bèi sòng
sòng dú
chuán sòng
yín sòng
mò sòng
niàn sòng
jì sòng
fù sòng
fěng fěng
fěng jīng
sòng bài
sòng chì
sòng chí
sòng dé
sòng fă
sòng fěng
sòng gōng
sòng guān
sòng hào
sòng jì
sòng jiàn
sòng jiăng
sòng lăn
sòng liè
sòng měi
sòng niàn
sòng pèi
sòng shí
sòng shù
sòng shū
sòng shuō
sòng tàn
sòng wán
sòng wèi
sòng xí
sòng xián
sòng xùn
sòng yán
sòng yì
sòng yín
sòng yǒng
sòng zhèng
sòng zhì
sòng zhǒu
sòng zhòu
àn sòng
ān sòng
bàng sòng
chàng sòng
chāng sòng
chán sòng
chéng sòng
唪诵的拼音是:fěng sòng点击 图标播放唪诵的发音。
唪诵的意思是:高声吟诵。