支持模糊查询,支持通配符和拼音查询,帮助。
吹箫。
引明•唐顺之 《冬至南郊》诗:“除道疑登 岱,鸣簫异渡 汾。”
鸣 [ míng ] 1. 鸟兽或昆虫叫。 如 鸣啭。鸣唱。鸣叫。鸣禽。鸟鸣。 2. 发出声音,使发出声音。 如 鸣响。鸣奏。孤掌难鸣。 3. 声明,发表意见、情感。 如 鸣谢。鸣冤。百家争鸣。 4. 闻名,著称。 如 “以文鸣江东”。 [更多解释]
箫 [ xiāo ] 1. 管乐器名,古代的“排箫”是许多管子排在一起的,现代用一根管子,竖着吹,亦称“洞箫”。 2. 弓的末端。 [更多解释]
míng xiāo
míng xiăo
míng xiào
mìng xiào
gòng míng
míng fàng
hōng míng
zhēng míng
cháng míng
míng dí
āi míng
sī míng
bēi míng
ěr míng
wā míng
míng yuān
tí míng
dòng xiāo
míng zhuàn
pái xiāo
míng qín
míng xiè
míng āi
míng áo
míng bāo
míng bēi
míng bì
míng biān
míng biāo
míng cáo
míng chán
míng chén
míng chī
míng chún
míng cí
míng dàn
míng dāng
míng dào
míng dòng
míng dú
míng duò
míng duó
míng fèi
míng fèng
míng fú
míng gāo
míng gōng
míng gù
míng gǔ
míng guān
míng guăn
míng guō
míng hào
míng háo
míng hé
míng hóu
bào míng
bí míng
chán míng
鸣箫的拼音是:míng xiāo点击 图标播放鸣箫的发音。
鸣箫的意思是:吹箫。