支持模糊查询,支持通配符和拼音查询,帮助。
哀怜;怜悯。
引《晋书·王濬传》:“诚宜加恩,少垂矜悯,追録旧勋,纂锡茅土。”《宋史·职官志三》:“若情可矜悯,而法不中情者讞之。”明•唐顺之 《凤阳等处灾伤疏》:“臣若不言,是不惟上负圣明矜悯元元之深意,而沟中之瘠,真自臣推而纳之矣。”
同情怜惜。
引晋·桓温〈请追录王濬后表〉:「少垂矜悯,追录旧勋。」《宋史·卷一六三·职官志三》:「若情可矜悯,而法不中情者谳之。」
矜悯,是指哀怜或怜悯的意思,出自《晋书·王濬传》。
矜 [ jīn ] 1. 怜悯,怜惜。 如 矜悯(怜悯)。矜惜。矜恤。 2. 自尊,自大,自夸。 如 矜夸。矜伐。矜恃。骄矜。 3. 庄重,拘谨。 如 矜持。矜重(zhòng )。 矜 [ qín ] 1. 矛柄。 矜 [ guān ] 1. 同“鳏”。 [更多解释]
悯 [ mǐn ] 1. 哀怜。 如 怜悯。悯恤。悯惜。悯恻。 2. 忧愁。 如 悯默。 [更多解释]
jīn mǐn
jǐn mǐn
lián mǐn
jīn chí
bēi mǐn
jiāo jīn
zì jīn
guān guă
jīn āi
jīn ài
jīn ào
jīn bì
jīn cái
jīn cè
jīn chá
jīn chà
jīn chì
jīn chǒng
jīn cí
jīn cóng
jīn cún
jīn dà
jīn dá
jīn dài
jīn dàn
jīn dàng
jīn dòng
jīn dú
jīn duò
jīn fá
jīn fă
jīn fàng
jīn fèn
jīn fù
jīn gāo
jīn gōng
jīn gù
jīn guì
jīn hán
jīn háo
jīn hóng
jīn huăn
jīn jì
jīn jǐ
jīn jí
jīn jiă
jīn jiàn
jīn jiăng
jīn jiāo
jīn jié
jīn jiē
āi jīn
ān jīn
bà jīn
bì jīn
bù jīn
chǐ jīn
chuí jīn
dàn jīn
矜悯的拼音是:jīn mǐn点击 图标播放矜悯的发音。
矜悯的意思是:同情怜惜。