支持模糊查询,支持通配符和拼音查询,帮助。
古代对南方少数民族的蔑称。
引《古今小说·吴保安弃家赎友》:“南中洞蛮作乱。”清•李渔 《风筝误·梦骇》:“今日圣主临轩策士,出的题目是问洞蛮犯顺该抚该勦的机宜。”
洞蛮是一个汉语词语,读音是dòng mán,是指古代对南方少数民族的蔑称。
洞 [ dòng ] 1. 窟窿,深穴,孔。 如 洞穴。山洞。洞箫。空洞。漏洞。洞府。洞天。 2. 打洞,打成洞(穿透)。 如 一狼洞其中。 3. 透彻地,清楚地。 如 洞悉。洞穿。 4. 说数字时用来代替零。 [更多解释]
蛮 [ mán ] 1. 粗野,凶恶,不通情理。 如 野蛮。蛮横(hèng )。蛮不讲理。 2. 愣,强悍。 如 一味蛮干。 3. 中国古代称南方各族。 如 蛮荒。 4. 方言,相当于“很”。 如 蛮好。 [更多解释]
dòng mán
dōng mán
lòu dòng
yě mán
yáo dòng
kōng dòng
hēi dòng
shān dòng
dòng xué
dòng chá
mén dòng
dòng fáng
mán hèng
yán dòng
róng dòng
dòng xī
dì dòng
mán gàn
hán dòng
fēng dòng
dòng kāi
dòng zǐ
suì dòng
qiáo dòng
mán huāng
dòng chuān
dòng tiān
chuāng dòng
mán zǐ
kǒng dòng
mán chán
kàng dòng
hèng mán
dòng jiàn
dòng xiāo
diāo mán
mán jìn
dòng fǔ
xiōng mán
dòng chè
dòng xiăo
dòng àn
dòng ān
dòng băn
dòng chăng
dòng chì
dòng chū
dòng dá
dòng dàng
dòng dīng
dòng dòng
dòng dǔ
dòng dù
dòng fā
dòng fēn
dòng găn
dòng gāng
dòng gōng
dòng guàn
dòng guān
洞蛮的拼音是:dòng mán点击 图标播放洞蛮的发音。
洞蛮的意思是:古代对南方少数民族的蔑称。