支持模糊查询,支持通配符和拼音查询,帮助。
褒美。
引《梁书·处士传·何胤》:“昔荷圣王眄识,今又蒙旌賁,甚愿诣闕谢恩。”唐•司空图 《寿星述》:“英衮赞翘勤之旨,幽人荷旌賁之恩。”《续资治通鉴·宋仁宗景祐元年》:“準 既赠中书令, 亿 宜蒙旌賁。”
词语解析
褒美。《梁书·处士传·何胤》:“昔荷圣王眄识,今又蒙旌贲,甚愿诣阙谢恩。” 唐 司空图 《寿星述》:“英衮赞翘勤之旨,幽人荷旌贲之恩。”《续资治通鉴·宋仁宗景祐元年》:“ 准 既赠中书令, 亿 宜蒙旌贲
旌 [ jīng ] 1. 古代用羽毛装饰的旗子。又指普通的旗子。 如 旌旗。旌铭(旧时丧礼,柩前书死者姓名的旗幡)。 2. 表扬。 如 旌表。 [更多解释]
贲 [ bì ] 1. 文饰,装饰得很好。 如 贲临(贵宾盛装来临)。 贲 [ bēn ] 1. 奔走,快跑。[虎贲]古时指勇士。 2. 姓。 [更多解释]
jīng bēn
jīng běn
jìng běn
jìng bēn
jīng qí
bēn mén
jīng bāo
jīng bì
jīng biăo
jīng bié
jīng bó
jīng chē
jīng chóng
jīng chǒng
jīng dà
jīng dào
jīng dé
jīng diăn
jīng ěr
jīng fān
jīng fán
jīng gài
jīng gān
jīng gōng
jīng gǔ
jīng hăn
jīng huī
jīng jǐ
jīng jiă
jīng jiā
jīng jiăn
jīng jiăng
jīng jié
jīng jǔ
jīng kuài
jīng láo
jīng liú
jīng lù
jīng lǘ
jīng máo
jīng mén
jīng mì
jīng mìng
jīng míng
jīng mù
jīng pèi
jīng pú
jīng qǐ
jīng quàn
jīng sè
jīng shàn
bāo jīng
biăo jīng
chǒng jīng
cuì jīng
dān jīng
dào jīng
diàn jīng
fēng jīng
fú jīng
旌贲的拼音是:jīng bēn点击 图标播放旌贲的发音。
旌贲的意思是:褒美。